Tôi nói gì khi nói về chạy bộ pdf

      468

Nội dung sách Tôi nói gì khi nói đến chạy bộ

Somerset Maugham từng viết rằng trong mỗi lần cạo râu đều có một triết lý. Tôi trọn vẹn tán thành. Một hành vi dù thoạt nhìn gồm tầm thường đến cầm nào, tuy nhiên cứ bền chí làm đầy đủ lâu thì nó sẽ đổi mới một hành động thâm trầm, thậm chí là là thiền định. Vậy thì, với tứ cách là 1 trong nhà văn, mặt khác với bốn cách fan chạy bộ, tôi cấm đoán rằng viết và xuất bản một cuốn sách luân chuyển quanh phần đa ý suy nghĩ riêng tứ về chạy bộ sẽ khiến cho tôi lạc vượt xa ngoài lộ trình quen thuộc của mình. Có lẽ tôi chỉ nên típ fan quá tỉ mỉ, viết ra đông đảo ý nghĩ về của mình, vậy đề xuất tôi bắt buộc thực sự bắt bàn tay mình thao tác và viết hầu như lời này. Nếu không, tôi vẫn không bao giờ hiểu được chạy bộ có chân thành và ý nghĩa thế nào so với tôi.

Bạn đang xem: Tôi nói gì khi nói về chạy bộ pdf

có lần, khi đã nằm lâu năm trong phòng một khách sạn ở Paris đọc tờ International Herald Tribune, tôi tình cờ đọc được một bài xích báo chăm đề về marathon. Có mấy bài bác phỏng vấn một trong những người chạy marathon nổi tiếng, và tín đồ ta hỏi câu thần chú quan trọng đặc biệt nào trải qua đầu chúng ta mà có thể giúp họ hăng hái suốt cuộc đua. Một câu hỏi thú vị đây, tôi nghĩ. Tôi thấy rất ấn tượng về tất cả những thứ khác biệt mà những người này nghĩ đến trong khi họ chạy 26,2 dặm. Điều đó cho thấy một cuộc chạy marathon thực chất là một sự kiện buồn bã ra sao. Ví như ta không cứ từ nhẩm đi nhẩm lại một câu thần chú mẫu mã nào kia với mình, ta đã chẳng bao giờ tiếp tục nổi.


Một người chạy đã nhắc tới một câu thần chú mà lại anh trai ông, cũng là tín đồ chạy bộ, vẫn chỉ đến ông, câu ấy ông đã nghiền ngẫm từ bỏ khi ban đầu chạy bộ. Nó là chũm này: Đau đớn là không thể tránh khỏi. Đau khổ là từ bỏ nguyện. đưa dụ lúc đang chạy ta lại bước đầu nghĩ, Trời ơi đau quá, mình không chịu đựng nổi nữa rồi. Chiếc phần đau là một thực tiễn không kiêng khỏi, nhưng ta có chịu đựng nổi nữa hay là không là tùy nằm trong vào chính fan chạy. Điều này gần như gói gọn gàng được khía cạnh đặc biệt quan trọng nhất của chạy marathon.

Xem thêm: Nơi Bán Áo Chim Cò Hà Nội Ở Đâu? Áo Lụa Chim Cò

Đã chừng mười năm rồi từ khi lần đầu tiên tôi có ý tưởng phát minh viết một cuốn sách về chạy bộ, dẫu vậy năm mon cứ trôi qua, tôi cứ test hết cách tiếp cận này đến biện pháp tiếp cận khác tuy vậy chưa hề thực thụ ngồi xuống viết ra. Trước hết, chạy bộ là 1 trong những đề tài tất cả phần làm sao mông lung, cùng tôi thấy nó khó tưởng tượng cho ra đúng mình đề nghị nói gì về nó.

mặc dù vậy, cho một cơ hội nào đó, tôi cho rằng mình chỉ cần viết một bí quyết trung thực đều gì mình nghĩ và cảm thấy về chạy bộ, và trung thành với chủ với phong cách riêng của mình. Tôi mang lại đó là phương pháp duy nhất nhằm bắt đầu, thế là tôi cử sự viết cuốn sách, từng chút một, vào ngày hè năm 2005, viết xong vào mùa thu năm 2006. Xung quanh đôi khu vực trích dẫn từ những tác phẩm tôi vẫn viết trước kia, còn thì đa số cuốn sách đánh dấu những ý suy nghĩ và cảm giác của tôi bên trên thực tế. Có một điều tôi nhận ra: viết trung thực về chạy cỗ và viết trung thực về tay gần như thể một. Vậy yêu cầu tôi nhận định rằng nếu gọi cuốn sách này như một hình dáng tự truyện tập trung vào hành vi chạy cỗ thì cũng được thôi.

mặc dù tôi chẳng thể gọi bất kể gì ở đây là triết học nhưng cuốn sách này cũng chứa đựng đôi chút cái có thể gọi là những bài học cuộc đời. Chúng hoàn toàn có thể không xứng đáng kể, nhưng đó là những bài bác học cá nhân mà tôi đã học được qua câu hỏi thực sự cho khung người mình vận động, và bởi vì vậy nhận thấy rằng khổ cực là trường đoản cú nguyện. Chúng rất có thể không phải những bài học kinh nghiệm ta rất có thể khái quát hóa, nhưng đó là bởi mẫu được trình diễn ở đấy là tôi, kiểu tín đồ tôi như vậy.