Sự tích dưa hấu

      467

Nhiều năm về trước, vào thời Hùng Vương, đất nước ta siêu trù phú và to lớn với hầu như ngọn núi cao cho tới 9 tầng mây, những dòng sông rộng bát ngát và những vùng rừng núi bạt nghìn với không ít các loài cây và muông thú.

Bạn đang xem: Sự tích dưa hấu

Ở thời kia ruộng đồng vẫn còn đấy rất lác đác và các loại cây mang đến trái ngon, quả ngọt không được nhiều chủng loại như thời hiện nay vì mọi fan vẫn chưa mày mò ra không còn để đưa về trồng.

Vua Hùng Vương máy 17 tất cả nuôi một fan con nuôi thương hiệu là Mai An Tiêm. An Tiêm rất cởi vát và nhất là có trí lý tưởng hơn người. Vua Hùng rất mếm mộ An Tiêm nên khi có của ngon thiết bị quý là vua giỏi ban đến An Tiêm.

An Tiêm hết sức thẳng tính, và chính vì sự thẳng tính đó đã gây nguy nan tới chàng. Theo nghề đời thì vua thường siêu thích nịnh, khi các quan vào triều được đơn vị vua ban thưởng cho một chút bổng lộc nào kia thì nắc nỏm khen vua hết lời này mang lại lời khác. Dẫu vậy An Tiêm lại khác, nhận thấy bổng lộc vua ban thì An Tiêm thường bảo: “Của được biếu là của phải lo, của được cho là của cần nợ” và xem thường đa số thứ đó. Bất ngờ câu nói kia của An Tiêm lọt mang lại tai Vua.


Vua lúc biết đã bực tức lôi đình và sai bảo cho quân quân nhân đầy cả gia đình Mai An Tiêm ra hòn đảo hoang ở ko kể biển khơi. An Tiêm và vk con của con trai được áp mua xuống một chiếc thuyền khơi và bị đầy ra bên ngoài biển khơi vào khi không có một chút hành lí nhưng chỉ được có theo một cái gươm nhỏ tuổi để phòng thân. Con thuyền xa dần xa dần dần bờ và ông chồng chềnh giữa biển khơi mênh mông.

Đến ngày hôm sau, chiến thuyền cập bến vào trong 1 hòn hòn đảo hoang không một láng người. Quân lính đưa cho gia đình An Tiêm số lương thực chỉ đủ dùng cho 5 ngày, cùng một cái nồi nhỏ để nấu nướng cơm. Tiếp đến quân bộ đội quay thuyền về bên bờ và bỏ lại mái ấm gia đình của An Tiêm trên hòn đảo hoang. Chị em Ba, người vk của An Tiêm bế đứa con nhỏ trên tay, mắt hướng theo loại thuyền càng ngày càng khuất dần cùng mất hẳn. Thanh nữ khóc với sợ, hại rằng vẫn sống thế nào trên quần đảo hoang này khi 5 ngày nữa là lượng lương thực đã hết và khi ấy sẽ không còn điều gì khác để ăn, không còn điều gì để uống.

An Tiêm an ủi vợ với dắt vk con kiếm tìm một hốc đá đặt tại tạm. Tiếp nối chàng khởi hành với mẫu gươm bé dại đi xung quanh quần đảo hoang nhằm thăm dò.

Quả thật quần đảo này vô cùng hoang vu và không có một trơn người, chắc trước đó chưa từng có bạn nào để chân lên hòn đảo. Trên hòn đảo chỉ tất cả chút cây xanh mọc lơ thơ với vài loài chim biển sinh sống. Quý ông tìm kiếm mãi mới kiếm được chút quả lẩn thẩn chua chát và chút rau dại để nạp năng lượng tạm qua ngày.

Kể từ lúc đó, hàng ngày An Tiêm đi mọi con hòn đảo tìm những loại rau rừng để trồng, tìm quả rừng để ăn. Bạn nữ Ba, vk An Tiêm thì ra hải dương kiếm nghêu kiếm ốc. Đứa con lớn được chàng dạy cho phương pháp làm mồi nhử bắt chim, tuy vậy rồi dần dần lũ chim cũng đề phòng nên gồm có ngày thằng bé xíu không mồi nhử được nhỏ chim nào.

Xem thêm: Báo Giá Dịch Vụ Cho Thuê Bình Oxy Tại Tphcm Kèm Báo Giá, Dịch Vụ Oxy Y Tế, Oxy Thở Tận Nhà 24/24 Tp Hcm

Mặc dù cá không ít nhưng An Tiêm không có lưới để bắt, trái thì cũng có mùa. Chính vì vậy cả mái ấm gia đình An Tiêm vẫn chủ yếu sống qua ngày đoạn tháng bởi những máy rau dại mang về trồng trong vườn. Cuộc sống của cả 4 fan rất khốn cực nhọc và lao đao. Tuy muôn vàn cạnh tranh nhọc nhưng lại An Tiêm vẫn nuôi trong bản thân một hi vọng rồi sẽ có được ngày cuộc sống sẽ khấm khá lên.

Một hôm sẽ trong lúc đi kiếm rau rừng thì An Tiêm thấy một bé chim đang ăn một trái gì đó, thấy An Tiêm nó sợ phải đã gấp vã cất cánh đi, để lại một miếng mồi đo đỏ. An Tiêm rứa lên xem thì đó là một trong quả dưa siêu lạ trước đó chưa từng thấy bao giờ, nó to bằng hai ngón tay người. Phái mạnh nghĩ thì thầm trong bụng: “Chim ăn được thì dĩ nhiên người cũng biến thành ăn được”. Quý ông nếm thử một chút thì thấy gồm vị ngọt ngọt siêu dịu. Chàng nạp năng lượng hết miếng dưa đến đỡ khát rồi gom tổng thể số phân tử lại để đem lại gieo trồng.

*

Ít ngày sau, hạt dưa đang trồi mầm đâm lá, thân dây dưa lan ra trườn khắp một khoảnh vườn. Cô bé Ba bà xã An Tiêm cũng phụ giúp chồng ngày ngày quan tâm giống dưa lạ. Vợ ông xã An Tiêm hồi hộp trông thấy vài hoa lá đầu hé nở, một không bao lâu sau hoa kết trái. Thuở đầu quả chỉ bằng ngón tay út dẫu vậy mấy ngày ngày tiếp theo nó sẽ to như nhỏ chuột, một thời hạn ngắn sau nó đang vổng như nhỏ lợn con. Thấy nó cứ lớn cứ lớn bắt buộc An Tiêm cũng không rõ khi nào có thể hái trái vì đấy là giống dưa lạ phái mạnh chưa thấy bao giờ.

Một mau chóng tinh mơ, khi sẽ trong giấc ngủ thì nàng cha nghe thấy giờ đồng hồ quạ kêu kế bên vườn. Bạn nữ thấy sự lạ nên đã gọi chồng dậy với bảo:

– Ở đó là nơi hoang vắng, sao bạn bè quạ lại tụ họp ở chỗ này nhỉ, chắc gồm chuyện gì quanh đó kia, anh ra coi sự thể bao gồm chuyện gì!

An Tiêm ra cho vườn thì lũ quạ bay đi, chúng quăng quật lại một trái dưa mà bọn chúng đang ăn uống dở bị mổ thủng lỗ trỗ. An Tiêm thấy vậy bèn lấy dao giảm dưa sở hữu về. Khi vấp ngã dưa ra, anh chị em ngạc nhiên vì red color tươi của ruột dưa, lẫn trong các số đó là gần như hạt black nhánh như hạt huyền. Quấn ngoài là một trong lớp vỏ trắng viền xanh. Để cẩn trọng vì là tương tự dưa lạ, An Tiêm giảm thử cho từng người một mảnh nhỏ tuổi để ăn thử, anh em trẻ ăn xong xuôi khen ngợi quả siêu ngọt, vị ngọt thanh mát, mùi hương thơm siêu dịu của trái lạ, lấn vào thấy đỡ khát và còn khỏe mạnh hẳn ra. Thấy quả nạp năng lượng được, An Tiêm mạnh dạn bổ nốt số dưa còn sót lại cho cả nhà ngồi ăn.

Cũng nhờ đàn quạ cơ mà An Tiêm mới biết đến khi nào thì rất có thể thu hoạch quả, anh chị mừng rỡ dragon rắn nhau ra vường nhằm hái dưa lấy về. Còn lại những qua không chín thì cả nhà thay phiên nhau canh quả, kị cho tập thể quạ lại tới ăn.

Với kĩ năng chăm bón của mình, vườn dưa bên An Tiêm ngày càng sai trái, thịt trái càng thêm dày, vỏ mỏng manh dần đi, vị ngọt càng thanh và dịu hơn. Cứ những lần hái trái, An Tiêm lại khắc đánh dấu lên quả rồi thả ra biển mong chờ có một ngày tất cả một dòng thuyền buôn chạm chán được dưa trôi thì An Tiêm sẽ cần sử dụng dưa nhằm đổi đem thức nạp năng lượng và lúa gạo.

Quả nhiên, một hôm có một loại thuyền buôn đi ngang qua, thấy như là dưa lạ ăn uống rất ngon. Nhà thuyền ngỏ ý mong mua dưa đem bán trên khu đất liền. Tính từ lúc đó, mái ấm gia đình nhà An Tiêm đã bao gồm thêm thức ăn uống lương thực, cuộc sống cũng vẫn khấm khá hơn trước đây kia.

Về phần Vua Hùng, từ thời điểm ngày đầy cả gia đình An Tiêm ra hòn đảo hoang, vua luôn luôn nghĩ rằng An Tiêm đã chết rồi, nhiều lúc nghĩ tới vua cũng bùi ngùi thương xót. Cho tới một ngày, được thị thần kéo lên quả dưa lạ, vua ăn uống thấy rất ngon mồm bèn hỏi xem ai đó đã trồng ra như thể dưa này. Hiểu rằng An Tiêm trồng, vua rất phấn kích cho quan bộ đội đem thuyền ra đón cả gia đình An Tiêm về bên nhà. An Tiêm siêu mừng rỡ, thu nhặt hết những quả dưa chín rước về tặng ngay cho bà bé lối xóm. Còn một số trong những quả An Tiêm giữ giàng lấy hạt để gieo trồng. Đó chủ yếu là xuất phát giống dưa đỏ mà chúng ta vẫn ăn ngày nay.

Về sau mọi nước ta đều có giống dưa hấu. Nhưng fan ta nói chỉ tất cả huyện Nga sơn là trồng được đầy đủ quả ngon hơn cả, vị nơi ấy xa là quần đảo An Tiêm ở, trải qua mấy nghìn năm nước cạn, cat bồi nay đã liền vào cùng với đất.