Ma đạo tổ sư h nặng

      546
Lam Vong Cơ cố gắng cầm cự trở về, khi đứng trước cửa phòng, nhờ vào thính lực nhạy bén của người tu tiên, y nghe rõ mồn một tiếng động bên trong, tiếng lép nhép khi có khi không hòa cùng từng tiếng rên rỉ nỉ non, bụng dưới căng thẳng, cự vật phía dưới nóng đến dọa người lại lớn thêm một vòng.

Bạn đang xem: Ma đạo tổ sư h nặng

"Lam... ha... Lam Trạm... ưm..."

Tên y được phát ra kèm tiếng rên rỉ của người trong phòng, không hề do dự, mở cửa.


Áp cả tiếng rên, trước mắt của Lam Vong Cơ đang đổ bộ một mảng xuân sắc nóng rực.

Ngụy Vô Tiện toàn thân ướt đẫm, nửa lưng dựa vào tường, sắc mặt đỏ ửng, mắt phảng phất một làn hơi nước mờ nhạt, miệng khe khẽ rên rỉ. Một tay hắn vuốt ve tính khí dưới hạ thân, tay còn lại cầm Tị Trần đẩy chuôi kiếm vào nơi phía sau.

Trông thấy người đứng đối diện, Ngụy Vô Tiện rút Tị Trần ra khỏi hậu huyệt, hơi thở dồn dập, loạng choạng bổ nhào đến Lam Vong Cơ, nhảy lên choàng hai tay qua cổ, hai chân vòng ra sau lưng y, chôn mặt vào cổ Lam Vong Cơ cọ cọ, nỉ non:

"Lam Trạm... ha.... ta muốn... nóng quá..."

Đại não của Lam Vong Cơ căng chặt, yết hầu khẽ động.

Xem thêm: Đề Ôn Thi Vào Lớp 10 Môn Toán Có Đáp Án Chi Tiết, 40 Đề Thi Toán Vào Lớp 10 Chọn Lọc

Một tay y ôm Ngụy Vô Tiện chặt vào lòng, một tay nâng cằm hắn, hôn vào đôi môi đang không ngừng mấp máy gọi 'Lam Trạm', chân nhanh nhạy đẩy cửa đóng lại.

Nói thì chậm nhưng việc diễn ra chỉ trong chớp mắt. Cửa vừa khép, Lam Vong Cơ đem con người đang phát dục trong lòng ngực đặt lên giường, bản thân cởi y phục vướng víu, động tác gấp gáp nhưng gương mặt vẫn là vẻ bình thản, chỉ hiềm khác ở chỗ, tai và cổ y đã đỏ đến lạ kì, hạ thân trướng đau cùng cực.

Y lấy tay khẩn trương dang rộng chân Ngụy Vô Tiện, chen người vào giữa, hôn hắn, một tay vân vê hạt đậu trước ngực Ngụy Vô Tiện, tay còn lại khếch trương huyệt động.

Ngụy Vô Tiện như cảm thấy chưa đủ, khó chịu đến mức hốc mắt mang theo tầng nước mắt, đỏ hoe.

"Lam... ah... Lam Trạm~ Chưa đủ.... M-mau tiến vào.... Ta khó chịu mà..... hức hức..."

Hắn khẩn trương đến khóc luôn rồi.

Lam Vong Cơ khàn khàn : "Ngụy Anh...".

Hai mắt Lam Vong Cơ đỏ ngầu nhìn người dưới thân đang vặn vẹo cầu hoan, 'phặc', tia lí trí cuối cùng của y đứt làm đôi, y rút tay khỏi người Ngụy Vô Tiện, tiểu Vong Cơ nóng đến dọa người đặt trước cửa động mấp máy của hắn.

Ngụy Vô Tiện hai tay choàng sau lưng Lam Vong Cơ, ôm chặt:"Lam Trạm... ha... nhanh... nhanh chút... A~~~"

Lam Vong Cơ đẩy mạnh tiểu Vong Cơ vào nơi sâu nhất trong huyệt động Ngụy Vô Tiện. Tiểu huyệt bao vây, cắn chặt tiểu Vong Cơ như không muốn y rời khỏi, não y bị kích thích đến cực điểm.

Ngụy Vô Tiện bị động tác của người ở trên làm sảng khoái, ngửa cổ rên lớn, chân ôm chặt lấy hạ thân Lam Vong Cơ sung sướng, hắn vẫn muốn nữa.

Không đợi Ngụy Anh của y lên tiếng mời gọi, y đưa đẩy hạ thân, mỗi lần rút ra đâm vào đều là ở nơi sâu nhất, y hôn lên môi Ngụy Vô Tiện, động tác dưới thân không những không dừng lại mà còn nhanh hơn, Lam Vong Cơ vô tình cảm nhận được điểm gồ lên bên trong Ngụy Vô Tiện, y đẩy mạnh.