Hẹn hò với châu âu

      724

Cuốn sách viết về hành trình trải nghiệm của tác giả qua không ít vùng miền của lục địa Âu châu. Nhưng độc giả sẽ không tìm thấy số đông bốc đồng, rầm rĩ thưởng thấy ở gần như cuộc du ký. Dù ở những miền khu đất nồng nhiệt, nhộn nhịp nhất vẫn bao trùm một color trong sáng sủa và xúc cảm mỏng manh. Bị cuốn hút cho đến trang ở đầu cuối của cuốn sách, cơ hội này các bạn sẽ nhận ra: thế ra chỉ cần có tình, chỗ nào cũng là xứ sở thần tiên.

Bạn đang xem: Hẹn hò với châu âu

Như một khúc nhạc của miền đồng quê châu Âu im tĩnh, những ngạc nhiên như đứa trẻ em học vỡ lẽ lòng khi được đắm chìm trong số những cung đường văn hóa truyền thống châu Âu, “Hẹn hò với Châu Âu” của Bùi Mai mùi hương tái hiện một hành trình tình yêu thương khôn nguôi, phần đông thổn trước trước mẫu hay nét đẹp và thôi thúc người gọi được khát khao đi nhằm trải nghiệm.

“Hẹn hò cùng với Châu Âu” là cuốn sách mà ngẫu nhiên ai ưa thích “xê dịch” tránh việc bỏ qua. Những trải nghiệm chân thành, trong sáng và đầy hân hoan của người sáng tác sống động mang lại mức khiến cho bạn có cảm giác như chủ yếu mình vẫn đi du ngoạn giữa châu Âu vậy. Đặc biệt, cuốn sách là khối kiến thức thú vị về cuộc sống, bé người, phong tục, tập quán của các vùng miền tác giả đi qua giúp đỡ bạn mở sở hữu tầm hiểu biết của mình.

Xem thêm: Những Hình Buồn Tâm Trạng Mang Nhiều Thông Điệp Cuộc Sống, 20 Thông Điệp Yêu Thương Ý Nghĩa Trong Cuộc Đời

***

Về tác giả:

Bùi Mai Hương sinh năm 1978 tại Hà Nội, năm 27 tuổi ban đầu làm nghiên cứu và phân tích sinh tại Đại học Innsbruck, Cồng hòa Áo. đa phần những hành trình trong cuốn sách được tiến hành trong thời gian này. Hiện tại chị đang là giảng viên cỗ môn nghệ thuật dệt may, Khoa Cơ Khí, Đại học Bách Khoa thành phố Hồ Chí Minh.

***

LỜI TỰA CỦA TÁC GIẢTrong khoảng chừng 5 năm của tuổi trẻ, bởi đi du học phải tôi đang rong ruổi nghỉ ngơi châu Âu và một số trong những nước khác hơi nhiều. Bao gồm nơi ở vài ngày, vài tuần, có nơi tới tận vài năm. Vì chưng chưa bao giờ xác định đã định cư ở nước ngoài nên đi đâu tôi cũng cảm giác quá thiếu vắng thời gian. Lúc nào trong đầu tôi cũng có tư tưởng bắt buộc đi cho bởi hết, khám phá cho bằng hết, sợ hãi rằng sẽ không có dịp như thế nào quay lại. Thời gian ấy , tôi thiếu thốn ngủ nghiêm trọng bởi trong cả trong mùa đông tuyết rơi mịt mù, khoảng tầm sáu giờ chiếu sáng tôi đang dậy, sẵn sàng mọi thứ sẵn sàng để xuống phố lang thang khi tp còn say ngủ. Tối muộn lại thủ thỉ cà phê hoặc đi bộ với anh em trên những tuyến phố vắng.Khi về nước, sợ đã quên hết, tôi ghi chép lại toàn bộ rồi đăng tải blog của mình. Thật bất ngờ những người chúng ta quen và không quen vẫn đọc, share với tôi bằng những cảm giác sâu sắc, tình thực nhất. Điều đó càng thúc đẩy tôi cố gắng viết khi xúc cảm còn cục bộ sau từng chuyến đi.Vài năm tiếp theo khi cuộc sống thường ngày của tôi thanh lịch trang new với những bận rộn gia đình, công việc, tôi gọi lại đông đảo trang viết của chính mình và tưởng ngàng nhận ra điều mình lo lắng ngày xưa là đúng: tôi vẫn quên đi tương đối nhiều. Tôi âm thầm cảm ơn những người bạn ngày trước đã thúc giục tôi viết để bây giờ tôi có dịp hồi ức lại hầu như trải nghiệm xưa trên đông đảo cung bậc cảm hứng mới. Tôi đưa ra quyết định tập thích hợp những bản thảo rời rạc của chính bản thân mình lại thành cuốn sách này để lưu lại cho tôi, cho tất cả những người thân, bạn bè, cho cả những ai có trong mình niềm mơ ước được thử khám phá trên nhiều vùng đất và những nền văn hóa khác nhau. Trang viết của tôi có thể không có những cảm xúc tươi mới, cuồng sức nóng như tuổi 20 nhưng chắc chắn là có nhiều chiêm nghiệm, rất nhiều bâng khuâng hoài niệm và những tình cảm nhưng mà khi tại 1 sự trưởng thành nhất định, người ta mới hoàn toàn có thể hiểu.Khi ngồi bố trí lại du ký kết của mình, tôi chợt nhận thấy tất cả những chuyến hành trình thực hiện khi tôi đang… ko yêu ai cả. Đó hoàn toàn có thể là chiếc rủi của tôi khi không được share những trải nghiệm hoàn hảo và tuyệt vời nhất của cuộc sống thường ngày bên bạn mình yêu thương, mà lại đó cũng hoàn toàn có thể là mẫu may bởi khi cất tình riêng rẽ sang một bên, cảm thấy của tôi đã đoạt trọn vẹn cho mảnh đất dưới chân mình. Tôi có thời gian ngó nghiêng chú ý từng ngách ngách nhưng không bắt buộc lên một kế hoạch rõ ràng nào, tôi bao hàm phút đơn độc để bốn lự bên những góc nhỏ tuổi của chỗ mà tôi đến, tôi có thể phiêu với những người bạn new quen với tôi cũng có tâm trạng để nhìn ngắm bạn ta tay vào tay, nhằm mỉm mỉm cười khi gặp biết bao mối tình niềm hạnh phúc trên các nẻo mặt đường tôi qua. Vày chưa dành tình riêng cho ai nhưng mà trái tim tôi còn khu vực để phải lòng những miền đất mới. đông đảo miền khu đất ấy cũng trả lại mang đến tôi rất đầy đủ những cung bậc mà tình yêu có thể: có niềm hạnh phúc vô bờ lúc được chạm đến các huyền thoại văn hóa, định kỳ sử, tất cả nỗi đau xót trước phần đông số phận cùng cực và thay đổi của nhân thế, có những phút giây ngoài ra chỉ còn ta cùng với ta mặt những loại sông trong xanh thơ mộng đã lững lờ trôi.Chính vày những lý do đó mà tôi mong mỏi kể lại câu chuyện của bản thân như lưu lại cho tôi và cho bạn một đồ vật tình cảm luôn luôn in sâu vào trái tim hầu như kẻ lữ khách trên phần nhiều cung mặt đường đầy cảm giác thứ tình cơ mà khi cho đi, ta dìm lại về kỷ niệm, để mỗi lúc nhìn lại, ta thì thầm cảm ơn số phận sẽ trao mang đến ta rất nhiều phút giây quý báu ấy.Cảm ơn phụ huynh đã đến tôi ước mơ, cảm ơn những con đã mang đến tôi động lực để viết với cảm ơn những bạn, những người sẽ thuộc tôi đi lại phần lớn nẻo con đường tình yêu vào cuốn sách này.Tôi xin chân thành cảm ơn các cả nhà biên tập viên báo Sành Điệu, nhất là chị Thu Ngần, những người dân đầu tiên đã mất lòng khích lệ tôi lao vào vào tuyến đường trải lòng cùng với những nhỏ chữ.