Điểm lại cuộc đời ly kỳ của “người rừng” hồ văn lang từng được dựng phim

      454

Sau gần 3 năm quay trở lại từ rừng, bây giờ “Tarzan Việt Nam" hồ nước Văn Lang ở quảng ngãi đã ước ao cưới vk nhưng vẫn sợ hãi trâu bò và thích hợp sống trong lều lá thân núi rừng...


Bỏ sau lưng mẫu nắng đỏng đảnh của miền Trung, vượt một quãng đường dài quanh co, ngoằn ngoèo, công ty chúng tôi đến thăm phụ vương con "người rừng" Hồ Văn Thanh với Hồ Văn Lang ở xã Trà Nga, làng mạc Trà Phong, huyện Tây Trà, Quảng Ngãi.

Bạn đang xem: Điểm lại cuộc đời ly kỳ của “người rừng” hồ văn lang từng được dựng phim

Còn nhớ năm 2013, sự việc hai cha con "người rừng" được chính quyền địa phương đưa từ rừng sâu trở về chăm sóc cùng hòa nhập cuộc sống với cộng đồng đã quyến rũ sự chăm chú lớn của cộng đồng. Câu chuyện của hai cha con còn được đăng tải trên International Business Times,The Sun, DailyMail...


Clip: Cuộc sống hiện tại của "Tarzan Việt Nam" Hồ Văn Lang ở Quảng Ngãi. Thực hiện: Hà Nam


Năm 1972, ông Hồ Văn Thanh - một cựu binh trở về buôn làng và hay tin cả gia đình đã thiệt mạng sau một trận bom. Buồn bã, tuyệt vọng, ông mang đứa con trai là Hồ Văn Lang chưa tròn 2 tuổi bỏ vào rừng sâu. Hơn 40 năm cuộc đời, ông và nhỏ chỉ bầu bạn với chim muông với thú rừng. Họ ở trong một ngôi nhà giống như tổ chim trên thân cây cổ thụ, phương pháp mặt đất khoảng 6 mét đề phòng thú dữ, sử dụng vỏ cây khô, lá cây để che thân và ăn trái cây, củ mì, bắp, lá rừng để sống.



Ông Thanh tưởng rằng vợ nhỏ đã thiệt mạng, nhưng thực tế họ đều còn sống. Nhưng tổn thương thừa lớn khiến ông ko thể tin đó là sự thật. Vào một lần đi rừng, người dân địa phương phát hiện hai phụ vương con "người rừng" buộc phải báo với chính quyền địa phương tổ chức kiếm tìm kiếm và đưa họ về sống hòa nhập với cộng đồng người Kor.

Vẫn còn nỗi nhớ rừng xanh

Lần trở lại này, vẫn dáng ngồi bó gối như tôi đã gặp bí quyết đây 3 năm, nhưng giờ đây ông Thanh đã biết đọc sách. Ngồi cặm cụi lật từng trang sách giáo khoa lớp 5 của người cháu, ông Thanh chăm chú đánh vần từng chữ một bí quyết say sưa.


*


Ông Thanh mê thích đọc nhất là những loại sách viết về rừng núi, động vật hoang dã.



Theo anh Hồ Văn Tri, (con út ít của ông Thanh), từ ngày được đón từ rừng về, ông Thanh không nhiều ra ngoài, cũng không nói chuyện với ai. Trừ những cơ hội muốn sử dụng thuốc giỏi ăn trầu thì ông mới ra hiệu để con dâu lấy mang lại mình.



Liếc mắt nhìn phụ thân mình đang ngồi chăm chú xem một bộ phim Hàn Quốc, anh Tri cười tếu táo, nói: "Cha tôi già rồi nhưng mắt còn sáng lắm, từ ngày được đón về nhà, suốt ngày ông cứ ôm sách đọc mãi thôi. Từ những loại sách giáo khoa đến đến truyện, báo, mấy đứa cháu mang về vật gì thì ông cũng say sưa đọc hết đó. Ông già cũng phù hợp xem truyền ảnh nữa, ko biết ông ấy có hiểu được tiếng ghê không nhưng cứ mỗi lần tôi mở vô tuyến lên là ông ngồi xem cả ngày không biết chán luôn".


Anh Tri còn cho biết thêm, "thoát rừng" tương đối lâu nhưng đến bây giờ ông Thanh vẫn chưa nguôi ngoai nỗi nhớ cùng căn chòi "tổ chim" trên cây cao của mình. Có nhiều đêm đang ngủ, ông lại bỏ ra chòi chất củi ngồi thẫn thờ nhớ về rừng hoặc lật đật vót chông tre và đi quanh vườn search bắt chuột. Đặc biệt, giải pháp đây không lâu, ông còn tự đào hố, chôn cây với ý định làm cho chòi ở nhưng đã bị anh Tri ngăn cản.

Con trai "người rừng" muốn cưới vợ và sợ… trâu bò

Lúc chúng tôi đến thăm, anh Hồ Văn Lang không tồn tại ở nhà. Anh Tri mang lại biết, cả tuần nay anh Lang ở lại bên trên rừng để trông rẫy. Nghe kể những điều thú vị về anh Lang, không giấu nỗi sự tò mò, tôi quyết định kiếm tìm đến gặp người được mệnh danh là "Tarzan Việt Nam". Sau hơn một tiếng băng rừng, lội suối, cuối thuộc tôi cũng đến được căn chòi bằng lá nằm đơn độc giữa một ngọn đồi của "người rừng con".

Lúc tôi đến, anh Lang đang cặm cụi phạt rẫy trên đỉnh núi. Anh Lang đã dạn dĩ hơn rất nhiều, mặc áo quần của người miền xuôi, biết với dép, đội mũ và không còn sợ sệt lúc gặp người lạ. Đặc biệt, khi thấy tôi đưa máy ảnh lên chụp, anh còn cười duyên nữa.


"Người rừng" Hồ Văn Lang ở Quảng Ngãi từng khiến bão khắp thế giới khi trở về sau hơn 40 năm sống trong rừng xanh.


Do anh Lang không biết tiếng Kinh cần tôi nhờ chị Hồ Thị Nhung (vợ anh Tri) đi theo để "phiên dịch" giúp. Khi nghe đến tôi hỏi thích bao gồm vợ không, anh Lang vừa nhai trầu, vừa cười móm mém, nói: "Thích lắm. Nhưng chỉ thích phụ nữ Kor trẻ, chưa có chồng nhỏ thôi".

Xem thêm: Lịch Thi Đấu Của Đội Tuyển Việt Nam Tại Aff Cup 2020, Lịch Thi Đấu Aff Cup 2021 Của Đt Việt Nam


"Anh Lang làm rẫy giỏi lắm nhưng lại không dám xuống ruộng cày cấy vị bảo ruộng dơ với sợ đỉa cắn. Anh ấy cũng mê say ở bên trên rừng núi hơn là về nhà cần đã cất căn chòi để ở lại đó trông rẫy luôn. Khoảng một tuần ảnh mới về thăm công ty một lúc rồi lại lên liền. Vì phải chăn đàn bò yêu cầu tôi ko lên làm cho rẫy được, cũng may là bao gồm anh Lang chứ ko là tôi ko biết phải chuyển phiên sở sao để nuôi gia đình 7 miệng ăn hết", anh Tri chia sẻ.


Mặc mặc dù sống hơn 40 năm vào rừng nhưng anh Lang lại rất nhút nhát, trung ương hồn như đứa trẻ với đặc biệt là rất sợ… trâu bò. "Do ở đây cực nhọc nuôi trâu với lại anh thấy anh Lang sợ trâu quá, cứ mỗi lần gặp trâu là anh ấy chạy mất cả dép luôn nên tôi đổi thanh lịch nuôi bò.

Nhưng ko ngờ thấy trườn anh Lang cũng vẫn sợ lắm, cứ mỗi lần thấy tôi lùa trườn về là anh ấy lại nấp kỹ ra sau vườn, khi nào tôi nhốt hết bò vào chuồng thì ảnh mới dám ra. Tôi hỏi tại sao thì anh Lang bảo sợ nó cắn. Bao gồm lẽ vì chưng lúc trước chỉ biết săn bắt thú rừng đề nghị giờ thấy trâu, trườn anh ấy cứ nghĩ nó là thú rừng phải sợ không dám đến gần…", anh Tri cười khà khà nói.


Căn chòi bằng lá giữa núi rừng, nơi anh Lang ở mỗi ngày để canh rẫy


Mặc dù không yêu thích trở lại rừng sâu nhưng anh Lang vẫn yêu thích sống vào căn lều lá giữa rừng chứ ko muốn về nhà


Theo ông Chu Phương (75 tuổi) hàng xóm, thời gian đầu mới được đón về để sống thông thường với cộng đồng người Kor, anh Lang rất nhút nhát bắt buộc suốt ngày chỉ quanh quẩn bên cha. Thế nhưng, thời gian gần đây, anh Lang bỗng nhiên lại hờn dỗi và nên tránh mặt phụ thân mình. Nói về chuyện này, anh Tri cười xòa, đến biết: "Do từ ngày trở về, đi quanh làng thấy thanh niên có vợ hết phải anh Lang cũng muốn cưới vợ nhưng chưa có người ưng. Rồi anh ấy đâm ra buồn ý và giận dỗi trách cha vì sao không đưa ảnh rời rừng sớm để anh ấy lấy vợ".


Anh Lang băng qua 2 ngọn đồi để lấy nước suối...


Mặc mặc dù bất đồng ngôn ngữ nhưng thấy tôi đưa sản phẩm ảnh lên chụp, anh Lang cười rất tươi


Nghe anh Tri nói, ông Phương cũng nhoẻn miệng cười tiếp lời: "Thằng Lang tuy tính như đứa trẻ mới lớn nhưng hắn cũng khôn lắm đó. Hôm bữa tôi hỏi muốn cưới vợ không, hắn bảo muốn lắm, sau đó tôi chỉ một người phụ nữ đang ôm con, nó lắc đầu, con quay mặt ra chỗ khác. Thời điểm sau thấy một bé bỏng gái trẻ đi qua, tôi chỉ thì nó cười yêu thích lắm…".

Anh Tri còn cho biết thêm, bây giờ cho dù đã biết tiền có thể mua được thức ăn nhưng anh Lang vẫn chưa biết giá chỉ trị của nó yêu cầu cứ mỗi lần anh Lang đi mua cái gì cứ đưa mang lại người ta hết chứ ko biết thiếu đủ ra sao. Theo ông Tri, có lần vợ anh nhờ là anh Lang đi download giúp gói muối, lúc sau thấy anh Lang sở hữu gần 20 gói muối về nhà thì mọi người mới hốt hoảng khi biết anh sở hữu hết luôn luôn 50.000 đồng khiến gia đình cần sử dụng hơn 3 tháng mới hết…


"Người rừng" vẫn gồm thói quen nhóm lửa bằng giải pháp đập 2 hòn đá với nhau...


Anh Lang gồm thể uống một lần hết 1 chai nước 1,5 lít nước suối lấy từ trong rừng.


Gia đình phải chạy ăn từng bữa

Có lẽ sau một thời gian tạo xôn xao dư luận, tưởng chừng như cha con người rừng ở Quảng Ngãi sẽ bao gồm được một cuộc sống đầy đủ hơn sau mặt hàng chục năm phải sống trong cảnh thiếu thốn vào rừng sâu. Thế nhưng, được sống cùng với "Tarzan Việt Nam" một ngày, tôi mới cảm nhận được sự cực khổ, vất vả nhưng mà anh Lang đang phải chịu đựng.


Mặc mặc dù công việc có tác dụng rẫy vất vả, nhọc nhằn là vậy, nhưng tận mắt chứng kiến bữa ăn của người rừng khiến tôi bỗng thấy nghẹn lòng. Bữa cơm trưa chỉ vỏn vẹn một niêu cơm bằng gạo lứt (gạo gồm lẫn cám) với một nắm rau muống rừng... Thế nhưng theo chị Nhung đây là bữa ăn "thịnh soạn" nhất vào tuần nay của gia đình chị.


Anh Tri vui mừng bởi được đón cha về sống cùng nhưng anh không giấu được nỗi lo về "cơm áo gạo tiền".


Cuộc sống của gia đình "người rừng" đang phải "ăn đong từng bữa"


Theo chị Nhung, từ thời gian đón 2 phụ vương con anh Lang về, mặc dù gia đình rất vui bởi được đoàn tụ nhưng cuộc sống lại rất vất vả, thường xuyên túng thiếu thiếu chiếc ăn, chiếc mặc. Trong những khi đó, "người rừng cha" đã già phải thường xuyên ốm đau tốn kém nhiều tiền thuốc thang khiến gia đình càng thêm cạnh tranh khăn chồng chất.

Năm ngoái, để có tiền cho ông Thanh nằm viện, gia đình đã phải phân phối mảnh đất bên nhà với giá bố triệu đồng. Bây giờ, tía con của chị đang tuổi ăn học tốn hèn nhiều tiền học phí, trong lúc đó ruộng đất ít, lại mất mùa bắt buộc gần một năm nay, bữa cơm của gia đình chị hiếm khi gồm được… "mùi cá thịt".